Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Rồi ai biết ngày mai

Bận rộn mà chi anh
Những mưu sinh rồi cũng về với đất
Những phù phiếm hư hao
Không may nổi cho mình chiếc áo che thần chết
Ôi kiếp người mê mệt
Những lầm lạc đớn đau

Hãy về với em chẳng cần đi đâu
Những tràng vỗ tay rồi là sương khói
Những tiệc tùng không giúp anh say nổi
Như là nhịp đạp trái tim em
Rồi từng đêm từng đêm
Ta mang hơi thở nhau về cất nơi lồng ngực
Mặc cho ngày tháng rộng dài
Ta đốt cháy nhau để thấy mình tồn tại

Rồi ai biết ngày mai
Lòng em giờ đây như con đường dài
Vết chân anh cỏ trần gian đã mọc
Bận rộn mà chi anh cho đến ngày trắng tóc
Mọi ngả đường đều đổ xuống hố sâu…


Bình nguyên Trang

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

Huyền thoại một tình yêu


Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu năm
Khi tỉnh dậy, anh đã chia tay với người con gái ấy ?
Giá được anh hẹn hò dù phải chờ lâu đến mấy
Em sẽ chờ như thể một tình yêu …
Em sẽ chờ
Như hòn đá biết xanh rêu
Của bến sông xa, mùa cạn nước
Cơn mưa khát trong nhau từ thuở trước
Sắc cầu vồng chấp chới mé trời xa …

Em sẽ chờ anh
Như lúa đợi sấm tháng ba
Như vạt cải vội đơm hoa, đợi ngày chia cánh bướm
Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước
Lộn lại kiếp này từ quả thị nhận ra nhau

Em ở hiền
Em có ác chi đâu
Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác ?
Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt
Có phải miếng trầu
Đợi trầu dập mới cay ?

Dẫu chẳng hẹn hò
Em cứ đợi, cứ say
Ngâu có xa nhau, Ngâu có ngày gặp lại
Kim – Kiều lỡ duyên nhau
Chẳng thể là mãi mãi …

Em vẫn đợi
Vẫn chờ
Dẫu chỉ là huyền thoại một tình yêu!



Đàm Thị Lam Luyến

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

Chỉ vì yêu thôi

Hôm nay mệt rồi
cho em mượn tay anh gối đầu một chút
ngày mai thức dậy mà tiếp tục
đường vẫn còn dài…

Giá mà cứ hết một ngày
lại nắm tay nhau bình yên rồi quên hết
quên những lo toan, quay cuồng, mỏi mệt
quên đủ thứ chuyện xô bồ…

Em chỉ muốn được bình yên như bây giờ
nghe hơi thở ấm phả vào gáy cổ
những nỗi bon chen không tồn tại nữa
chẳng còn có gì ngăn cách giữa chúng ta…

Em chẳng còn mơ tưởng những thứ quá xa
như giấc mơ của cô nàng mười ba, mười bảy
chẳng muốn những đền đài lóe lên trong lộng lẫy
mà tìm quanh chẳng thấy một bàn tay…

Giờ thì anh đã ở đây
giấc mơ em cần bây giờ chỉ vậy
trước mặt một người không cần che đậy
được là chính mình thấy thoải mái hơn…

Ở đây đi cho em tựa lúc cô đơn
lúc dỗi hờn còn có người mà cấu véo
em có vụng về với anh cũng thành khéo



tại vì yêu thôi!